Bóng Ma Trên Gác Thượng

Mời quý thính giả cùng lắng nghe truyện ma "Bóng Ma Trên Gác Thượng" của tác giả qua giọng đọc của Mạnh Cường. Nghe tại trang Nhất Truyện - NhatTruyen.one.

Bóng Ma Trên Gác Thượng

mạnh cường

Đang cập nhật

13

0

Năm 75, khi Hùng mới 5 tuổi, bố của Hùng phải đi học tập cải tạo ở miền Bắc xa xôi. Mẹ ở nhà phải làm đủ nghề để nuôi Hùng và đứa em gái kém Hùng 2 tuổi. Dù khổ cực, mẹ vẫn cố gắng dành dụm tiền để thăm nuôi bố mỗi năm một lần. Một ngày nọ, mẹ gọi Hùng lại dặn dò phải nghe lời bác Tư, một người bạn của mẹ, rồi bác ấy dẫn Hùng về một vùng quê gần một con sông lớn. Một đêm không có trăng sao, bác Tư cùng gia đình và Hùng xuống một chiếc ghe nhỏ, chở mọi người ra một con tàu khá lớn. Hùng bị đẩy vào trong hầm tàu và không biết tàu chạy mất bao nhiêu ngày đêm. Thỉnh thoảng, họ phát cho mọi người một ít thực phẩm và nước để sống qua ngày. Một buổi trưa, mọi người ở phía trên reo lên vui mừng vì đã nhìn thấy đảo. Chiều hôm đó, họ đặt chân lên đảo Ku Ku, ở đó một thời gian rồi mọi người được chuyển đến đảo lớn hơn là Bidong để chờ xét duyệt đi định cư ở nước thứ ba. Tại đảo, Hùng thuộc diện trẻ em không có thân nhân, nên được một gia đình người Mỹ bảo trợ sang Mỹ từ trại Bidong, Malaysia. Hùng được đưa về sống tại Salem, một thành phố nhỏ ở tiểu bang Massachusetts. Lúc đó Hùng còn rất nhỏ.
Ở tầng dưới chỉ có một mình Hùng ở tầng trên. Cái cầu thang dẫn từ tầng một lên tầng hai và cả gác thượng. Cả hai tầng đều được trang bị đầy đủ tiện nghi như phòng tắm, phòng ngủ, phòng xem TV, v.v., nên Hùng cảm thấy rất thoải mái. Thỉnh thoảng, bố mẹ nuôi có lên tầng trên để xem Hùng sinh hoạt ra sao, nhưng ngoài ra họ ít khi quấy rầy Hùng. Gác thượng trông có vẻ lạnh lẽo nên không ai dám lên đó cả. Mặc dù đôi khi Hùng cũng nhìn lên gác thượng vì tò mò, nhưng mỗi khi nhìn lên, Hùng lại cảm thấy rợn người nên không bao giờ có ý định leo lên đó để xem có gì. Mới ở được hai ngày, đêm đó Hùng nghe thấy tiếng động lạch cạch trên gác thượng, rồi cả tiếng bước chân nữa! Hùng cố lắng nghe xem đó có phải là tiếng của người hay là thú vật. Rõ ràng là tiếng bước chân của người, Hùng cảm thấy hơi sợ và vơ lấy cái mền trùm kín từ đầu đến chân. Tiếng động bỗng im bặt, Hùng chờ một lúc nhưng không nghe thấy gì nữa và rồi thiếp ngủ lúc nào không hay.
Hùng lên phòng, khi đến đầu cầu thang, không thể không nhìn lên gác thượng. Bỗng nhiên, Hùng cảm thấy một luồng hơi lạnh chạy dọc sống lưng. Hùng vội vàng đi nhanh về phòng và lấy sách ra đọc. Đến chín giờ, Hùng cất sách rồi lên giường nhưng vẫn trằn trọc không ngủ được. Một lúc sau, tiếng động lại vang lên, tiếng lịch kịch và tiếng bước chân từ gác thượng vọng xuống. Hùng co rúm người trong chăn, tiếng động vẫn nghe rõ ràng! Có lúc Hùng nghe như tiếng bước chân lê xuống cầu thang và tiếng chân dẫm lên các bậc thang gỗ phát ra những âm thanh kêu kẹt. Hùng càng co rúm lại hơn vì sợ tiếng chân đó tiến về phòng mình. Nhưng may mắn là tiếng chân dừng lại ở giữa cầu thang rồi lại bước trở lên gác thượng và im bặt. Hùng vẫn không thể ngủ được. Đến khoảng 11 giờ, Hùng bỗng nhiên mắc đi tiểu, cố nín một lúc nhưng không thể chịu nổi nữa, Hùng quyết định bước xuống giường, rón rén mở cửa phòng và đi đến phòng tắm để đi tiểu. Khi tiểu xong, quay về phòng, Hùng cố tình nhìn xuống sàn nhà để không phải nhìn về phía cầu thang.
Hùng cảm thấy sợ hãi, nhưng khi đến cửa phòng, anh ngẩng đầu nhìn lên và thấy một bóng đen đứng ở cầu thang từ lúc nào. Hùng chỉ thấy nửa dưới của bóng đó vì nửa trên đang ở trên gác. Anh đứng bất động, và bóng đen cũng đứng yên tại chỗ. Không biết đã bao lâu trôi qua, Hùng mới tỉnh táo lại và chạy vào phòng, đóng cửa lại rồi nhảy lên giường, trùm kín chăn. Bên ngoài không có tiếng động nào, Hùng đoán bóng đen vẫn đứng ở cầu thang. Anh cố gắng không run nhưng không thể, tay chân anh run rẩy liên hồi, và thỉnh thoảng, một làn hơi lạnh chạy dọc theo xương sống. Sáng hôm đó, khi xuống ăn sáng, Hùng chỉ dám nói với bố mẹ nuôi rằng hình như có tiếng động lạ ở trên gác. Cả hai nghe xong, im lặng một chút rồi nói có lẽ đó là tiếng chuột, và bố sẽ lên dọn dẹp khi Hùng đi học để xem có ổ chuột nào không. Tuy vậy, đến trường, Hùng vẫn kể cho Tâm, người bạn thân Việt Nam của mình, nghe về chuyện mà anh đã trải qua trong mấy ngày qua. Tâm là một người mạnh dạn, không ngần ngại nghe kể.
Tâm không dám đùa nữa, nhưng trong lòng vẫn không tin. Ngày mai là thứ Bảy, nên Tâm đề nghị tối nay sẽ xin phép bố mẹ đến nhà Hùng ngủ để xem tiếng động kia có thật hay chỉ là do Hùng tưởng tượng. Đêm đó, Tâm giữ đúng lời hứa, đến ngủ cùng Hùng. Tâm quấn mình trong túi ngủ và một lúc sau đã nghe thấy tiếng thở đều, chứng tỏ nó đã ngủ ngon. Hùng thì vẫn trằn trọc không ngủ được, thì bỗng nghe tiếng động trên gác thượng vang lên. Hùng cố nén nỗi sợ, trườn xuống sàn nhà và bò đến chỗ Tâm nằm. Sau một lúc lay lay, Tâm mới cựa mình, dụi mắt hỏi: "Gì đó?". Hùng đưa tay lên môi ra dấu im lặng rồi chỉ lên trần nhà. Lúc này, Tâm mới nhớ ra lý do mình đến đây ngủ. Tâm lắng tai nghe và rõ ràng có tiếng động trên gác thật. Nó bật dậy, lấy đèn pin rồi ra hiệu cho Hùng theo mình. Dù sợ, Hùng vẫn bước theo Tâm ra cửa và lần lượt leo lên gác thượng. Tâm không bật đèn pin, cả hai nhẹ nhàng bước lên các bậc thang vì sợ gây ra tiếng động sẽ làm hỏng việc bắt gặp ai đó một cách bất ngờ. Hai đứa nhô đầu lên căn gác thượng. Qua ánh sáng...
Hùng thở phào nhẹ nhõm, vì chưa bao giờ dám lên gác thượng nên không biết ở đó có những gì. Tâm cầm đèn pin, từ từ soi quanh gác thượng để xem có gì lạ không, có lẽ nó muốn kiểm tra xem có chuột hay mèo nào đang lẩn quẩn không, nhằm chứng minh rằng Hùng chỉ sợ hãi vô cớ chứ không có ma quỷ nào ở đây cả. Cả hai đứa chăm chú theo dõi ánh đèn, và khi ánh đèn chiếu lại chỗ cũ thì ôi trời ơi, bức tượng đã biến mất! Không ai bảo ai, cả hai cùng chạy thục mạng xuống cầu thang, Tâm thậm chí còn làm rơi cây đèn pin ở gác mà chẳng dám quay lại nhặt! Khi về đến cửa phòng, tự dưng cả hai quay lại nhìn lên cầu thang. Họ cảm thấy rợn người vì bóng đen đó vẫn đứng sừng sững ở đó từ lúc nào, với tư thế nửa trên nửa dưới ở cầu thang. Tâm không dám nằm dưới sàn nữa, cả hai cùng leo lên giường của Hùng và bật đèn sáng cho tới sáng. Hai cặp mắt chăm chú nhìn về hướng cửa, sợ rằng bóng đen sẽ bước vào phòng bất cứ lúc nào. May mắn là từ đó đến sáng không có chuyện gì xảy ra. Sáng hôm sau, trước khi Tâm ra về, nó kh...
Ông bố nuôi mới gọi Hùng ngồi lại rồi từ từ hỏi: - Có chuyện gì xảy ra ở đó phải không con? Biết không thể giấu được, Hùng đành phải kể hết những sự việc đã xảy ra trong mấy đêm vừa qua. Nghe xong, ông bố nuôi gật gù rồi kể: - Bố mẹ đã mua căn nhà này được 15 năm rồi. Khi mới dọn vào, "ông ta" cũng đã gây rối trong nhà, con ạ! Mẹ con biết điều này trước vì bà ấy tỉnh ngủ hơn ta. Bà đã nói cho ta biết nhưng ta không tin và cho rằng bà ấy sợ hãi vô cớ. Đến một đêm, bà lay ta dậy và ra hiệu cho ta nghe. Ta lắng nghe và đúng là có tiếng động từ phía nhà bếp vọng lại. Ta rón rén lấy cây đèn pin rồi đi ra cửa, mở cửa và chiếu đèn pin về phía nhà bếp, nhưng không thấy gì cả. Ta bật đèn nhà bếp lên và tìm kiếm khắp nơi xem có con vật gì không. Cũng không thấy gì nên ta quay lại phòng ngủ. Cứ như vậy, sự việc xảy ra trong mấy đêm liền mà ta vẫn không tìm ra manh mối gì cả, nên ta quyết định rình để biết sự thật. Đêm đó, ta ngồi sau cái ghế sofa, tay cầm sẵn cây đèn pin. Khoảng gần nửa đêm, ta nghe tiếng động và tiếng leng keng của ly chén chạm nhau. Ta nhìn ra và thấy một...
Hượng soi tìm khắp mọi nơi trên gác nhưng không thấy ai cả. Một điều khiến tôi cảm thấy hơi rùng mình là khi ở trên gác, tôi có cảm giác như có ai đó đang theo dõi mình. Tôi đã lui xuống và tin rằng mình đã gặp phải ma. Hôm sau, tôi kể chuyện này cho mẹ, bà rất sợ hãi và muốn bán nhà để chuyển đi nơi khác. Tôi không đồng ý và còn lớn tiếng biện minh rằng ma sợ người chứ người không sợ ma! Bằng chứng là khi nó thấy tôi thì nó biến mất chứ không dám làm gì tôi. Nó chỉ dọa những ai sợ nó mà thôi. Chập tối hôm sau, tôi lên lại gác và nói lớn như để cho con ma nghe: "Chúng tôi không đụng chạm gì đến ông và cũng không có ý định đó. Vậy ông hãy để chúng tôi được yên, chúng tôi cũng sẽ không làm phiền ông!" Từ đêm đó, ông ta không còn xuất hiện quấy rối nữa cho đến hôm sau. Thôi thì để tôi lên hòa đàm với ông ta một lần nữa xem sao. Tối đó, bố nuôi rủ Hùng lên gác nhưng Hùng từ chối không đi. Bố nuôi lên một lúc rồi trở xuống và nói: "Chắc sẽ không có chuyện gì xảy ra nữa đâu!" Đúng như vậy! Từ đêm đó, Hùng không còn nghe hay thấy điều gì lạ nữa. Nghe Tại trang Nhất Truyện - NhatTruyen.one.
Hùng cũng không dám leo lên lầu, chứ đừng nói đến việc lên căn gác thượng đó. Nếu có ngủ lại đêm, Hùng chỉ dám ngủ ở căn phòng tầng dưới, nơi mà hồi nhỏ Hùng vẫn ngủ. Mời quý thính giả cùng lắng nghe truyện ma "Bóng Ma Trên Gác Thượng". Nghe tại trang Nhất Truyện - NhatTruyen.one.
Cảm nhận về tác phẩm qua giọng đọc của Mạnh Cường. Nghe tại trang Nhất Truyện - NhatTruyen.one.