Chị Dâu

Mời các bạn nghe truyện ngắn "Chị dâu" của tác giả trong thể loại tâm lý qua giọng đọc. Bạn có thể nghe truyện tại trang web NhatTruyen.one.

Chị Dâu

Chưa cập nhật

Chưa cập nhật

14

0

"Chị đã mất - chú về ngay". Đó là bức điện mà ông anh trai của tôi gửi về sau chuyến công tác ở TP.HCM. Tôi bàng hoàng và không tin được rằng chị dâu của tôi đã ra đi mãi mãi. Là con trai út trong gia đình đông anh em, tôi cũng đã trải qua nhiều lần chia tay với người thân nhưng việc chị cũng bỏ lại tôi là điều không thể chấp nhận được. Chị dâu của tôi là một người phụ nữ hiền lành, dịu dàng và luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người trong gia đình. Đối với tôi, chị không chỉ là người chị gái, mà còn là người mẹ thứ hai, người bạn đồng hành trong cuộc đời. Tôi không thể tưởng tượng được cuộc sống của tôi nếu không có chị. Sau khi nhận được thông tin về sự ra đi của chị, tôi đã vội vàng lên xe để trở về quê hương. Quãng đường trên chiếc xe khách được bao phủ bởi bầu không khí u buồn và nhiều kỷ niệm về chị. Khi đến chợ huyện, tôi thấy mình trở về với một quê hương đầy nhớ về chị và những kỷ niệm của chúng tôi. Quê hương tôi nằm ven sông Hồng, một vùng đất giữa, nơi mà người dân phải dậy từ rất sớm để đi chợ. Tôi nhớ những lần theo chị đi chợ khi còn nhỏ. Mẹ tôi từng nói với tôi rằng tại sao tôi lại cứ theo chị đi chợ như vậy, nhưng chị vẫn luôn cưng chiều tôi và đáp ứng những đòi hỏi của một đứa trẻ. Dù gánh khoai của chị rất nặng, nhưng chị vẫn đi nhẹ nhàng và miệng nhai trầu bẻm bẻm. Ở quê tôi, khi các cô gái lấy chồng, họ sẽ ăn trầu. Nhưng chị dâu của tôi vẫn thường xuyên ăn trầu vì cô ấy thực sự rất yêu thương và quan tâm đến tôi. Chị dâu của tôi là một người phụ nữ bất khuất, không chỉ yêu thương và giúp đỡ gia đình mình mà còn rất hết lòng với mọi người xung quanh. Tôi hy vọng chị dâu của tôi sẽ được an nghỉ nơi cõi vĩnh hằng và sẽ luôn giữ lại trong tôi những kỷ niệm đẹp và những giá trị mà chị đã khắc ghi sâu trong trái tim của tôi.
Tôi nhớ đến chị dâu của mình, người phụ nữ mảnh mai với tấm lòng mộc mạc thơm thảo như khoai, sắn. Chị luôn mang trên mình những nụ cười đầy ấm áp và luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người. Tôi không tin rằng chị đã mất đi, vì chị là người có sức mạnh dẻo dai đến kỳ lạ và luôn nhai trầu tươi rói. Tôi còn nhớ những lần về quê, chị sẽ đứng ở đầu ngõ đợi tôi với câu hỏi quen thuộc: "Chú đã về đấy ư". Âm điệu giọng nói của chị luôn khiến cho khóe mắt tôi cay cay. Tôi biết rằng chị đã nhìn thấy tôi từ xa, chị luôn sẵn sàng đón tôi về nhà với những món ăn thơm ngon như khoai luộc và mật ong. Khoai lang là đặc sản của vùng quê, những củ lớn với vỏ đỏ au, được luộc lên rồi bẻ ra bở tơi, hạt lấm tấm mịn màng như hạt phù sa. Món khoai lang chấm mật ong của chị luôn khiến cho tôi cảm thấy ngon ngọt và ấm áp trong lòng. Chị luôn coi tôi là đứa em bé bỏng ngày nào. Bất kể khi nào tôi về quê, chị luôn nhắc tôi ăn xong đi tắm và để quần áo đấy để chị giặt giũ. Những điều bình dị và thân thiện đó khiến cho tôi nhớ đến chị dâu của mình rất nhiều. Những nụ cười và những lời nói thân thiện của chị dâu sẽ luôn mãi trong tâm trí tôi. Chị đã để lại trong tôi một khoảnh khắc đẹp và ấm áp của tuổi thơ quê hương. Tôi cảm thấy may mắn và tự hào khi có một người chị dâu như thế trong cuộc đời mình.
Chị Dâu Tôi trở về làng quê, hít thở sâu để xua tan những bụi bẩn và ánh mòn của thành phố, trước khi trở lại với dân làng. "Chú về rồi à?" Tiếng gió thoảng qua như tiếng chị tôi, làm tôi rung động. Một ngôi mộ nằm bên đó, vẫn còn đất trống, hoa còn xanh tươi. Liệu chị tôi đã nằm tại đó chăng? Không, tôi không tin điều đó. Chỉ vài phút nữa, tôi sẽ đến nhà chị, và cô ấy sẽ hòa mình với tôi ở cổng, như mọi khi. Tâm trí của tôi bàng hoàng, chân run lên, khi tôi đến nhà và người đón tôi không phải là chị, mà là anh trai tôi. Anh hỏi tôi cùng một câu mà chị tôi thường hỏi tôi mỗi lần tôi về. Liệu anh đã thay thế cho chị, thể hiện sự yêu thương đối với em trai là tôi không biết. Anh tôi hiện giờ đã già hơn, với lưng còng xuống và đôi mắt mơ màng như gà lạc mẹ. Anh không thể quên, bóng hình của chị chưa bao giờ hiện hữu trong căn nhà đó. Anh nắm lấy tay tôi, mái tóc bạc trắng rung rung: "Chị mất rồi em ơi, anh đau quá". Tôi còn nhỏ lúc đó, và tôi ngạc nhiên khi nhà tôi đầy đủ, mọi người đều vui vẻ. Tôi dí theo anh trai, với bộ quân phục mới, khuôn mặt rạng rỡ. Vài ngày trước, anh nói rằng sẽ đi chiến đấu về phía nam, và mẹ đã khóc suốt. Làm sao mà ngày hôm nay lại vui vẻ đến thế? Anh cười và đặt tay lên trán tôi: "Em sẽ có một người chị dâu mới. Chị ấy là người bạn tốt của anh". Người chị dâu mới đó đã trở thành người bạn thân thiết nhất với tôi, người mà tôi có thể nói chuyện, chia sẻ niềm vui và nỗi buồn, tình cảm của chị dành cho tôi như là tình cảm của một chị gái thật sự. Tôi nhớ lại những kỷ niệm đó khi nhìn anh trên tấm ảnh. Anh đã trưởng thành và thấu hiểu hơn, và sự ra đi của chị đã để lại những cảm xúc nặng nề trong tâm trí anh. Nhưng tôi vẫn tin rằng, trong những đêm hè, khi gió thoảng qua, tôi sẽ nghe thấy tiếng của chị, như một lời động viên và ân cần. Và tôi sẽ không cô đơn, vì tôi có người chị dâu mới vọng đợi và yêu thương tôi.
Chị Dâu là một người phụ nữ đầy nghị lực và sức mạnh, từng phải trải qua rất nhiều khó khăn để có thể vươn lên trong cuộc sống. Ngay từ những ngày đầu tiên tại nhà chồng, chị đã phải đối mặt với những trêu chọc đến từ anh em chồng và những cô em dâu khác. Nhưng với tính cách kiên cường và không ngừng nỗ lực, chị đã chiến thắng được mọi thử thách. Sau những ngày đầu tiên ở nhà chồng đầy cảm xúc, chị đã trở thành người phụ nữ đáng kính trong gia đình tôi. Chị luôn là người đứng đầu trong mọi công việc, là người mẹ hiền và chung thủy, luôn ủng hộ và giúp đỡ mọi người trong gia đình. Dù đôi khi chị còn phải đối mặt với những khó khăn trong cuộc sống, những áp lực từ công việc và gia đình, nhưng chị vẫn luôn vững vàng và sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách. Trải qua hơn 30 năm, chị vẫn là người mẹ kính yêu, người chị hậu thuẫn cho cả gia đình, và là gương mặt đầy sức mạnh và nghị lực. Những cống hiến và nỗ lực của chị đã truyền cảm hứng cho tất cả mọi người trong gia đình, từ anh em đến các em cháu. Và tôi, dù là đứa con út nhưng lại tự hào và rất biết ơn vì có được một chị Dâu chẳng những rất tài năng mà còn có trái tim bao dung và yêu thương.
Chị dâu của tôi là một người phụ nữ đáng kính trong gia đình. Dù là những lúc khó khăn nhất, chị vẫn đứng ra đương đầu với tinh thần tự tin và bình thản. Nhờ sự hy sinh và đóng góp của chị, gia đình tôi đã vượt qua nhiều khó khăn và trở thành một gia đình đoàn kết, hạnh phúc. Chị là con dâu trưởng họ, với trách nhiệm rất nặng nề trong làng xóm. Chị lo liệu cho mọi việc từ giỗ chạp đến chăm sóc gia đình nhà chồng. Bao đêm, chị phải đối mặt với sự cô đơn và nỗi nhớ nhung khi chồng xa vắng, chịu những lời trách móc và những quan hệ họ hàng phức tạp. Một lần khi tôi về thăm quê, tôi nhận thấy sự hy sinh của chị. Mẹ tôi đã hơn 70 tuổi và làng đang mất mùa. Chị mừng rỡ mổ một con gà duy nhất còn đang đẻ, chuẩn bị một bữa cơm cho ba người với nồi cơm đầy khoai. Chị xới hai bát cơm cho tôi và mẹ, giành cho mình toàn khoai. Tất cả những cháu của chị đều ăn no và đi học hết rồi. Nói chung, chị dâu của tôi là một người phụ nữ đáng kính và dũng cảm. Chị luôn là người đứng vững giữa gia đình và đối mặt với những khó khăn của đời. Sự hi sinh của chị đã đóng góp không nhỏ vào sự phát triển và hạnh phúc của gia đình. Tôi mãi mãi sẽ trân trọng và trân quý sự đóng góp của chị trong cuộc sống của chúng tôi.
Chuyện kể về mối quan hệ giữa một người mẹ và con dâu. Tác giả đã nhìn nhận lại hoàn cảnh và quan điểm của mình khi chứng kiến cảnh chị dâu khóc nức nở trước mặt mẹ chồng đang mắc bệnh và không thể giúp đỡ được gì nhiều. Tác giả đã suy nghĩ lại về sự đồng cảm và tình cảm mà người phụ nữ suốt đời đều dành cho chồng con và gia đình của mình. Dù ba tác giả trước đây đã trách móc mẹ về cách xử sự đối với con dâu, nhưng khi chứng kiến cảnh tượng dở khóc dở cười ấy, tác giả mới thấy được sự hy sinh và tình cảm sâu xa mà con dâu dành cho mẹ chồng. Câu chuyện cũng đề cập đến những lời cuối cùng mà một người mẹ dành cho con cái và sự chia sẻ, đồng cảm của người thân trong gia đình khi đối diện với sự mất mát vô cùng đau lòng. Sự phản ánh tràn đầy tươi cười nhưng cũng đầy xúc động của câu chuyện khiến người đọc cảm thấy được tình cảm và sự chân thành của những con người trong gia đình, những giá trị vô giá của sự đoàn kết và tình thân khi mọi thứ trở nên khó khăn.
Tôi đang ngồi bên cạnh vợ tôi, một người phụ nữ đã bước vào tuổi già. Chúng tôi đã có cuộc sống êm đềm, con cái của chúng tôi đã trưởng thành và đi tìm cuộc sống của riêng mình. Nhưng bà vẫn ôm chặt tôi và hỏi: "Trong suốt những năm đã làm vợ chồng, em có bao giờ tức giận với tôi không?" Tôi lắc đầu nhưng trong lòng lại rất muốn khóc. Làm sao tôi có thể tức giận với bà khi bà đã đồng hành với tôi qua mọi việc trong nhà suốt ấy năm. Bà nói tiếp: "Tôi được bao nhiêu tuổi rồi, tôi chỉ biết mình không thể sống tốt nữa thôi. Tôi có một điều ước cuối cùng, nhưng tôi không dám nói ra sợ nói ra thì mọi người sẽ cười tôi". Tôi hứa với bà, tôi sẽ làm bất cứ điều gì để đáp ứng ước mong cuối cùng của bà. Tôi đã có một cuộc đời đầy ắp thành công, tôi đã có quyền lực và chức trách cao, tôi đã ra nhiều quyết định quan trọng... làm sao tôi không thực hiện được ước nguyện cuối cùng của vợ tôi? Vậy mà khi bà nói ra điều ước của mình, tôi lại xuống cẳng, như một người đã chết, vì bà nói ra: "Tôi chưa bao giờ nghe anh nói lời "Anh yêu em". Nhưng tôi luôn biết rằng anh yêu tôi. Trong suốt quá trình đời sống của mình, tôi cảm thấy được sự yêu thương của anh, được sự quan tâm của tất cả mọi người. Nhưng tôi vẫn muốn nghe một lần anh nói lời đó". Bà càng nói càng cảm thấy ngượng ngùng, áp mặt vào vai tôi khóc. Còn tôi, tôi chỉ còn khóc... Hãy trân trọng cuộc sống mỗi ngày, hãy yêu thương người thân của mình và nói ra những lời yêu thương trước khi quá muộn.
"Chị Dâu" là một câu chuyện cảm động về tình yêu giữa chồng với vợ. Nhân vật chính là một đại tá quân đội đã về hưu và sống bên vợ hơn ba mươi năm. Tuy nhiên, trong suốt thời gian đó, ông vẫn chưa bao giờ thể hiện tình cảm của mình với vợ mình. Mỗi khi về thăm nhà, ông cảm thấy ngượng ngùng như lần đầu tiên gặp vợ và sau đó lại mất đi cảm giác đó. Khi về hưu và được sống bên nhau, ông mới nhận ra rằng cảm giác yêu thương và quan tâm đối với người vợ của mình là điều quan trọng nhất. Nhân vật chính kể lại những câu chuyện về quan điểm của mình trước đây, về việc sống bên nhau chỉ cần đủ nhân và nghĩa, không cần lời nói. Nhưng cuối cùng, ông mới nhận ra rằng tình yêu và sự quan tâm của mình đối với vợ đã trở thành một điều cần thiết và quan trọng. Tác giả đã tạo nên một câu chuyện cảm động về những giá trị tình cảm và gia đình, về việc hiểu nhau và quan tâm đến nhau. Sự hy sinh và nỗ lực của người vợ để đợi chồng trong suốt ba mươi năm đã khiến cho ông nhận ra rằng, tình yêu và sự quan tâm của mình đối với vợ không chỉ là những lời nói mà còn là hành động cụ thể và bền vững trong thời gian dài.
Chị Dâu là một truyện ngắn mang nhiều cảm xúc và ý nghĩa sâu sắc về tình yêu, hy sinh và lòng trung thành. Trong đó, tác giả đã miêu tả rất đắng cay, cảm nhận đầy xót xa về sự xa cách trong cuộc chiến tranh và những gì mà nó gây ra. Tất cả những điều xấu xa của cuộc chiến đều khiến con người phải đối mặt với việc tạm gác mọi ước mơ và dành sức cho những thứ quan trọng hơn. Chị Dâu của tôi là một trong những người phụ nữ đã đi qua những thời khắc đó. Cô yêu thương người chồng của mình, hy sinh tất cả những gì mình có để chờ đợi và trông ngóng anh trở về. Nhưng cuộc chiến tranh không chỉ là những đau đớn, nỗi buồn. Nó cũng tạo ra rất nhiều anh hùng, những người đã hy sinh mạng sống của mình để bảo vệ đất nước và những người dân yêu quý. Nhưng đằng sau những anh hùng đó, là những người phụ nữ như chị Dâu tôi, vẫn ở đó, âm thầm đứng sau và chịu đựng tất cả những gì đang xảy ra. Họ không cần những vinh danh hay huân chương, họ chỉ mong muốn được người chồng yêu thương, dịu dàng và quan tâm đến mình. Tưởng chừng như đó chỉ là một câu chuyện tình buồn đơn thuần, nhưng Chị Dâu lại làm ta suy nghĩ sâu xa hơn về sự hy sinh và lòng trung thành của những người phụ nữ trong cuộc chiến tranh. Họ vẫn đứng vững tỏa sáng giữa mặt trận đau khổ, hy vọng và tình yêu, làm cho chúng ta thấy rằng trong mọi tình huống, tình yêu vẫn là điều quan trọng nhất để ta có thể vượt qua mọi khó khăn trong cuộc đời.