Lời Nguyền

Mời quý thính giả cùng lắng nghe truyện audio "Lời Nguyền" của tác giả qua giọng đọc. Nghe tại trang Nhất Truyện - NhatTruyen.one.

Lời Nguyền

Chưa cập nhật

Đang cập nhật

8

0

[NhatTruyen.One] - Xin giới thiệu đến các bạn câu chuyện ma "Lời Nguyền" của tác giả Tam Tang. Đây là một câu chuyện rùng rợn và đáng sợ, mời quý vị và các bạn cùng theo dõi và lắng nghe. Lưu ý: Câu chuyện được viết dựa trên ý tưởng từ một bộ phim kinh dị Mỹ mà tôi đã xem! Tên các nhân vật và địa danh trong truyện có thể là do tôi tưởng tượng ra hoặc được tạo ra để câu chuyện có vẻ thực sự xảy ra ở nơi đó! Tôi cố ý sử dụng nhân vật và tỉnh thành ở Việt Nam để tạo ra một khung cảnh quen thuộc cho độc giả Việt Nam! Nếu có sự trùng hợp nào hay sơ suất, mong các bạn thông cảm! Tam Tang Lan là một luật sư làm việc cho một văn phòng luật sư có tiếng tại Sài Gòn. Chồng nàng, Tuấn, là một kỹ sư điện làm việc cho nhà máy Sài Gòn Thủy Cục tại Thủ Đức. Hai người vừa mới cưới nhau được gần một năm. Gia đình hai bên đều khá giả nên đám cưới của họ được tổ chức rất hoành tráng tại nhà hàng Đồng Khánh, với hơn 400 khách mời. Ai cũng khen họ thật xứng đôi vừa lứa! Phía nhà chồng đã mua sẵn một biệt thự ở vùng ngoại ô Sài Gòn, gần cầu Tân Cảng. Sau hai tuần trăng mật tại Đà Lạt, vợ chồng Tuấn Lan dọn về sống ở đó. Lan rất thích biệt thự này, nó nằm cạnh bờ sông Sài Gòn, xung quanh được bao bọc bởi tường xây và có một khu vườn cây ăn trái đủ loại! Không khí thật trong lành... Nghe tại trang Nhất Truyện - NhatTruyen.one.
Lan cũng rất thích chiếc gương này, nàng đặt nó trong phòng ngủ và hàng ngày ngắm mình trong gương. Cuộc sống tưởng chừng như êm đềm trôi qua, nhưng vào một đêm khi Tuấn phải trực đêm tại sở, Lan phải ngủ một mình ở nhà. Đêm đó, Lan mơ thấy một người phụ nữ trẻ đẹp xuất hiện và nói chuyện với nàng. Cuối cùng, người phụ nữ đó tiết lộ rằng bà chính là mẹ ruột của nàng, còn cha mẹ nàng chỉ là cha mẹ nuôi mà thôi. Nếu không tin, nàng có thể hỏi cha mẹ nàng để xác minh, rồi người phụ nữ biến mất. Sáng hôm sau, Lan thức dậy và nhớ lại giấc mơ, nhưng nàng chỉ coi đó là một giấc mơ bình thường nên không để tâm nhiều. Tuy nhiên, liên tiếp mấy đêm sau, Lan lại mơ thấy người phụ nữ đó xuất hiện và khẳng định rằng nàng là con của bà. Lan bắt đầu cảm thấy nghi ngờ, không biết điều đó có phải là sự thật hay chỉ là một cơn ác mộng. Nàng cố gắng lờ đi, nhưng mỗi đêm đều thấy người phụ nữ ấy, có lúc thì chân thành, có lúc thì khóc nức nở khi nghe nàng từ chối nhận bà là mẹ. Cuối cùng, vào một ngày Chủ Nhật, Lan về nhà thăm cha mẹ. Khi ở trong bếp một mình với mẹ, nàng hỏi: "Mẹ à, có phải con chỉ là con nuôi của ba mẹ không?" Mẹ nàng hơi biến sắc mặt nhưng cố gắng giữ bình tĩnh: "Ai nói chuyện tầm bậy đó cho con vậy! Nếu ba con nghe được thì..."
Bạn thương nàng như là con đẻ! Vú là người thật thà chất phác, chẳng bao giờ nói dối hay làm phật lòng ai! Gặp Vú, Lan hỏi thẳng: _ Vú đừng giấu con nhé! Con biết con là con nuôi của ba mẹ! Xin Vú nói cho con sự thật đi! Vú Ba mặt tái xanh, lắp bắp: _ Trời ơi, làm sao cô biết được, đời nào ông bà nói cho cô biết điều đó! Ai nói cho cô vậy? _ Có người cho con biết, con chỉ cần Vú xác nhận và cho con biết thêm những điều Vú biết! _ Cô biết rồi thì Vú cũng không giấu gì con! Nhưng Vú cũng chẳng biết gì nhiều đâu. _ Thì điều gì Vú biết thì cứ kể cho con nghe, biết đâu nhờ đó mà con tìm ra nguồn gốc của mình cũng nên! _ Con biết đó, ba mẹ chỉ có mình con là con một mà thôi! Thật ra thì bác sĩ cho biết ông bà không thể có con được! Vú chỉ biết là một ngày vào mùa Thu 23 năm trước, ông nói có chuyện phải đi xa vài ngày! Khi trở về, ông ẳm theo một bé gái và nói là xin được của một người đàn bà ở Cần Thơ, bà ta vì nghèo quá không thể nuôi đàn con đông đúc nên đành lòng để con mình cho người khác nuôi! Đứa bé đó chính là con! Vú chỉ biết vậy thôi và Vú đã đảm nhận việc nuôi dưỡng con từ đó! Vú cũng không dám hỏi thêm gì từ ông bà nên không biết thêm gì nữa. Nghe tại trang Nhất Truyện - NhatTruyen.one.
Hép nói với chồng rằng nàng phải đi giải quyết một công việc cho một khách hàng tại Cần Thơ. Khi đến nơi, nàng vào Tòa Án để xin người Lục Sự tra cứu tài liệu, xem những ai đã cho con trong những tháng mùa Thu 23 năm trước. May mắn thay, nàng đã có được danh sách của những đứa trẻ cùng tên của người cho và người nhận. Sau khi xem xét kỹ lưỡng và so sánh tên tuổi trong danh sách, nàng biết được tên của người mẹ ruột mình là Trần Thị Liễu. Để tìm hiểu thêm, Lan yêu cầu ông Lục Sự kiểm tra hồ sơ của người phụ nữ tên Liễu này. Một sự thật bất ngờ hiện ra: người này là một tử tội, do mang thai nên đã được dời ngày xử án đến sau khi sinh con. Đứa bé được sinh ra trong tù và sau đó bị cho đi, còn bà ta bị xử bắn vì tội giết chồng. Trở về Sài Gòn, tâm trạng nàng đau khổ vì đã tìm ra sự thật. Lan chán nản và không muốn tiếp tục tìm kiếm về nguồn gốc của mình nữa. Tối hôm đó, người phụ nữ lại xuất hiện trong giấc mơ của nàng và lần này bà kể cho nàng nghe đầy đủ chi tiết về cuộc đời bà và lý do bà bị xử bắn: "Bà ngoại con là con của một điền chủ giàu có ở Phong Điền, Cần Thơ, chỉ cách Cần Thơ chưa tới 20 cây số. Dọc theo con sông Cần Thơ, từ Cần Thơ đến Cái Răng..."
Gái miệt vườn! Vì xuất thân từ gia đình giàu có nên bà ngoại của con được cha mẹ gửi lên tỉnh thành học tập! Trong một buổi dạ vũ chào mừng Tết, bà con đã gặp một công tử lịch lãm. Chàng là con trai cưng của quan Tham Tá ở tòa bố Tỉnh! Ngay lần đầu gặp nhau, họ đã bị tiếng sét ái tình đánh trúng! Sau đó, họ hẹn hò và cuối cùng gia đình chàng đến xin cưới. Hai vợ chồng sống cùng gia đình nhà chồng. Trong hai năm đầu, tình cảm của họ rất mặn nồng, nhưng đến năm thứ ba, ông ngoại con bắt đầu sa vào những cuộc chơi bời, nhậu nhẹt và lơ là với vợ. Bà con lúc đầu chỉ nói bóng gió nhẹ nhàng để khuyên chồng, nhưng không có tác dụng! Sau đó, bà khóc lóc năn nỉ chồng hãy tránh xa những người bạn xấu, nhưng cũng không thành công, thậm chí còn bị chồng chửi mắng và đánh đập! Quá bất lực, bà con đã cầu cứu cha mẹ chồng! Thế nhưng, không những không được bênh vực, mà còn bị cha chồng la mắng: “Chồng mày là đàn ông, phải để cho nó giao thiệp với người đời! Còn nó có lăng nhăng với ai thì có sao đâu! Trai năm thê bảy thiếp là chuyện bình thường mà!” Bà con rất yêu chồng nên đành phải cắn răng chịu đựng! Thời đó, dù có chuyện gì đi nữa thì cũng phải chịu thôi! Đàn bà mà bỏ nhà đi thì không ai chứa chấp, cũng chẳng biết làm gì để sống. Nghe tại trang Nhất Truyện - NhatTruyen.one.
Cho ông thay quần áo và dìu ông vào giường! Một lúc sau, bà thì thầm với ông rằng bà có thai. Thay vì vui mừng, ông lại cằn nhằn rằng ông chưa muốn có con, chỉ làm thêm bận rộn mà thôi! Quá thất vọng, bà chỉ biết ôm mặt khóc thầm trong đêm tối. Từ hôm đó, ông càng đi chơi khuya nhiều hơn, về nhà thì gắt gỏng, mắng nhiếc và có khi còn đánh bà nếu bà có ý kiến phản bác. Ông bây giờ công khai đi chơi với những người phụ nữ khác ngay cả ban ngày và còn ra vẻ mình là người đào hoa nữa! Bà nhiều lần muốn tự tử để thoát khỏi kiếp bạc phận, nhưng lại thương đứa con trong bụng, nó không có tội gì. Cha mẹ chồng và các em chồng đều đứng về phía ông, họ thường xuyên nói móc, châm chọc bà. Cho đến một đêm nọ, sau khi đi nhậu nhẹt về, ông chửi bới và đánh bà một trận, còn tuyên bố sẽ bỏ bà để lấy vợ khác. Sau đó, ông lăn ra giường ngủ như chết. Bà nằm thao thức, khóc ấm ức, suy nghĩ về số phận hẩm hiu của mình, tình yêu dành cho chồng, và tương lai đen tối nếu bị chồng bỏ. Cuối cùng, bà quyết định sẽ chết và trước khi chết, bà sẽ giết luôn cả ông. Bà nghĩ rằng có lẽ sang thế giới bên kia, hai vợ chồng sẽ hạnh phúc hơn. Bà nhẹ nhàng ra phòng khách, nơi đó có treo một...
Bà bị xây xẩm té xỉu! Khi tỉnh dậy, bà không còn đủ can đảm để tự kết liễu đời mình. Bà quyết định không ở lại đây nữa, cầm theo thanh kiếm tang vật, lấy một ít vật dụng cần thiết và lén ra sau nhà đẩy chiếc tam bản ra lạch, tìm đường chèo về nhà cha mẹ. Khi đến sông lớn, bà quăng thanh kiếm xuống sông và cắm cúi chèo như người mất hồn. Hơn một ngày sau, bà mới về đến nhà. Vừa bước vào, bà đã bị mấy ông cò trên tỉnh chờ sẵn, họ bắt còng bà và giải lên tỉnh để xử về tội giết chồng. Tại tòa, bà nhận hết tội mà họ gán cho. Tòa xử rất nhanh và bà bị tuyên án tử hình mặc dù không tìm được "thanh kiếm" hung khí. Tuy nhiên, do bà đang mang thai, tòa cho đình án tử đến sau khi bà sinh nở. Cuối cùng, ngày sinh cũng đến, bà sinh con trong nhà lao, họ mang con về trao lại cho ông bà nội của đứa bé. Chỉ hôm sau, họ đưa bà ra pháp trường xử bắn. Trước khi bắn, họ hỏi bà có điều gì trăn trối không. Bà dõng dạc hét lớn vào đám đông, trong đó có cả họ hàng nhà chồng: "Tôi chết đi cũng nguyện thành ma về trả thù bọn đàn ông bội bạc! Con cháu tôi cũng sẽ làm như vậy! Đó là lời nguyền của tôi trước khi chết! Hãy nhớ lấy!" Rồi họ bắn bà.
Việc nấu nướng với bà ngoại đã xong! Nhưng rồi tin đồn về mẹ bay xa, con trai của các điền chủ khác cũng tìm đến để dò hỏi! Mẹ cũng phải lòng một chàng trai đẹp trai, con của một điền chủ ở quận Cái Răng! Dù không ở gần nhau nhưng anh thường xuyên lặn lội xuống Phong Điền để gặp mẹ! Rồi việc cưới hỏi cũng đến! Mẹ về sống bên nhà chồng gần cầu Cái Răng! Năm sau, một trận dịch cúm lan rộng khắp các tỉnh và cướp đi mạng sống của hàng chục ngàn người! Không may, trong đó có cả gia đình ông bà ngoại của mẹ! Mẹ trở thành người không còn thân nhân! Người thân duy nhất của mẹ bây giờ chỉ là những người bên gia đình chồng! Mẹ cũng làm quen với một vài người bạn gái mới ở gần nhà. Họ thân thiết với nhau và coi nhau như chị em trong nhà! Thực ra, mẹ chỉ quanh quẩn ở nhà giúp bà nội con hoặc chơi với các bạn gái hàng xóm, chứ không đi đâu xa! Ba con ngày thì đi đến tối mới về! Ba con nói phải lo công chuyện cho ông con, mẹ luôn tin tưởng ba con nên cũng chẳng hỏi han gì nhiều! Cuối năm đó, mẹ có bầu con! Ba con và mẹ rất vui mừng! Ông bà nội con lo mua mọi thứ đồ bổ cho mẹ để sau này con sinh ra được khỏe mạnh! Ba mẹ sắm sửa các vật dụng và quần áo.
Đó thật là một tình huống khủng khiếp! Bà đã bảo mẹ rằng phải giết ba con vì cuối cùng ba con cũng sẽ bỏ rơi mẹ thôi! Mẹ đã phản đối và khẳng định rằng ba con rất trung thành và yêu thương mẹ. Nhưng bà ấy lại bảo rằng hãy chờ xem, rồi kể lại những điều bất hạnh trong cuộc đời bà và lời nguyền mà bà đã nói trước khi qua đời. Bây giờ là thời gian để bà thực hiện lời nguyền đó! Mẹ rất sợ hãi, nhưng sức mạnh ma quái của bà khiến mẹ mất hết ý chí! Thời gian trôi qua, mẹ đã mang thai được 5 tháng, bụng ngày càng to lên, đi lại cũng khó khăn hơn. Ông lang đã khuyên ba mẹ không nên quan hệ vợ chồng nữa để bảo vệ an toàn cho con. Từ đó, ba con thỉnh thoảng lại vắng nhà cả đêm! Mẹ vẫn mơ thấy bà con hiện về, thúc giục mẹ thực hiện lời nguyền: Giết ba con! Nhiều lúc, mẹ cảm thấy bị sức mạnh huyền bí của bà sai khiến và hứa sẽ giết ba con nếu có cơ hội! Một đêm nọ, bà con bảo mẹ mở ngăn kéo của cái tủ gỗ trong phòng. Mẹ thấy một cây kiếm ngắn cổ xưa nằm đó từ bao giờ! Bà con nói rằng ngày xưa, chính với cây kiếm này, bà đã giết chết kẻ phản bội! Một buổi sáng, khi dọn quần áo của ba con để đi giặt, mẹ phát hiện có vết son trên áo và mùi nước hoa vẫn còn phảng phất! Mẹ mang đến hỏi ba con thì ông ấy chối quanh co.
Hôm sau, mẹ lại đến nhà chị bạn chơi. Sau một hồi trò chuyện, mẹ hỏi: "Chị là hàng xóm với gia đình chồng em, em và chị coi nhau như chị em ruột! Em xin chị cho em biết chị có biết gì về cuộc sống của chồng em không?" Chị bạn ngạc nhiên: "Sao em lại hỏi như vậy? Có chuyện gì xảy ra trong cuộc sống vợ chồng của tụi em à?" Mẹ đáp: "Chồng em thỉnh thoảng đi suốt đêm, hôm qua em còn thấy dấu son và mùi nước hoa trên áo nữa! Nếu chị biết gì thì làm ơn nói cho em biết với! Em là người mới đến, chỉ biết nhà chồng và mấy chị em gần đây thôi! Nếu chị biết gì thì làm ơn cho em biết, em rất cảm ơn chị!" Chị bạn nhìn mẹ và nói: "Chị coi em như em ruột, nên chị cũng không giấu gì em! Chồng em nổi tiếng là một công tử ăn chơi ở vùng này! Đó cũng là lý do cậu ấy phải lấy vợ xa! Con gái các nhà giàu ở đây đều biết tiếng cậu ấy, nên không ai chịu gả cho cậu ta đâu! Hàng ngày cậu ấy tụ tập với mấy tên công tử khác, ăn chơi, bài bạc và phá phách! Ai cũng biết tiếng cậu ấy! Chỉ tội em quá ngây thơ nên chẳng biết gì cả!" Mẹ cảm ơn chị bạn rồi trở về. Thì ra bấy lâu nay chồng mẹ luôn giả dối với mẹ! Đi chơi nhưng lại nói là đi lo công việc, đêm ngủ với gái rồi về nói là phải lên tỉnh làm việc.
Mà dầm mưa có khi trúng gió chết giữa đường không ai hay biết đó! _ Á a! Cô cầu cho tôi chết chứ gì! Cô tưởng mình giỏi lắm à! Cô chỉ là một đứa trẻ mồ côi thôi! Tôi thách cô đấy! Chịu được thì ở, không thì đi đi! Không ai chứa chấp cô đâu! Mẹ cô ấy à! Cũng chỉ là một người giết chồng thôi! Nếu tôi biết trước chuyện này thì đời nào tôi cưới cô! Mẹ nào con nấy mà! Tránh ra cho tôi đi ngủ! Tôi không cần ai giúp hết! Bố con chửi mẹ một hồi rồi nằm lăn ra ngủ như chết! Mẹ cởi quần áo ướt cho ông ấy, thấy trong túi có gì cộm cộm mẹ lấy ra xem! Đó là tấm hình của một cô gái trẻ ăn mặc hở hang như gái nhảy, phía sau có dòng chữ "Tặng anh yêu!" và ký tên nguệch ngoạc bên dưới! Mẹ buông rơi tấm hình xuống đất! Ôm mặt khóc! Đúng rồi, không sai vào đâu được nữa! Bố con đã phản bội mẹ từ lâu mà mẹ không hay biết gì! Đột nhiên mẹ nghe tiếng bà con ngay bên cạnh: _ Mẹ đã nói mà con không tin! Bây giờ con đã sáng mắt ra chưa!? Hãy giết chết tên phản bội kia đi! Mẹ như bị thôi miên, từ từ đi đến bên tủ, kéo ngăn lấy cây kiếm cầm trên tay! Trong đầu mẹ vang lên những câu chửi rủa đay nghiến của bố con! Xen lẫn vào đó là tiếng thúc giục của bà con! Mẹ như kẻ không hồn bước lại.
Trong tiềm thức, mẹ có ai đó nói rằng hãy vứt thanh kiếm xuống sông, và mẹ đã làm theo như một cái máy! Khi ghe cập bến, chỉ có một viên cảnh sát ngồi gác và hút thuốc trong văn phòng. Thấy mẹ, ông ta hỏi: "Khuya khoắt thế này mà có việc gì đến báo cảnh sát vậy?" Mẹ trả lời với giọng khô cứng: "Tôi đâm chết chồng tôi rồi! Tôi đến đây để nộp mạng!" Ông cảnh sát bán tín bán nghi không biết phải làm gì. Ngay lúc đó, có mấy chiếc ghe cập bến, mấy người hối hả chạy vào la lớn: "Thầy cò ơi! Có án mạng ở nhà ông hội đồng Bảy! Con ông ấy bị người ta đâm chết trong nhà! Ông mau cho người tới làm án kết!" Ông cảnh sát quay lại phía mẹ nói: "Cô đưa tay cho tôi còng mau lên!" Rồi ông ta nhốt mẹ vào phòng giam và đánh thức mấy người khác dậy để đi theo những người báo tin làm án kết. Hôm sau, họ đưa mẹ lên nhà khám tỉnh Cần Thơ chờ ngày xử án. Giống như bà con, mẹ nhận hết lỗi và bị tuyên án tử hình. Mẹ cũng được hoãn ngày bắn cho đến khi sinh con. Khi sinh con ra, họ mang con đi nói là làm giấy tờ và tìm người để cho. Rồi mẹ bị đưa ra pháp trường bắn, mang theo lời nguyền sẽ trả thù bọn đàn ông khốn nạn trên đời này! Và con chính là kẻ thi hành lời nguyền đó. Nghe tại trang Nhất Truyện - NhatTruyen.one.
Yêu cầu gả cho một người xa lạ như mẹ và bà của nàng ngày xưa thật không dễ dàng! Nàng biết rõ Tuấn, một người đàn ông có trách nhiệm, yêu thương vợ và không dính líu đến những tệ nạn như nhiều người khác có chức vị. Hơn nữa, Lan cũng yêu Tuấn rất nhiều. Nàng không thể nào ra tay giết người mình yêu thương được! Dù nàng có lý luận thế nào đi chăng nữa thì mẹ nàng vẫn xuất hiện, thúc giục nàng thực hiện điều đó! Mỗi đêm, mẹ nàng lại về, luôn luôn hiện diện trong cái gương cổ trong phòng ngủ. Mỗi khi nàng soi gương, hình ảnh mẹ nàng lại hiện ra, nhắc nhở nàng về sứ mệnh mà nàng phải hoàn thành! Nói nhẹ nhàng không được, mẹ nàng còn đe dọa! Một buổi sáng, khi Lan thức dậy để chuẩn bị bữa sáng cho vợ chồng trước khi đi làm, Tuấn cũng đã dậy nhưng vẫn nằm trên giường, mắt nhắm nhưng tai vẫn nghe mọi thứ xung quanh! Lan đến soi gương và mẹ nàng lại hiện ra, như mọi lần, bà trách móc nàng vì không thi hành lệnh của bà! Lan bực bội nói: - Tại sao mẹ lại bắt con giết người con yêu thương! Anh ấy có tội tình gì mà phải chết vì sự thù hận của người xưa chứ!? - Đó là lời nguyền và con là người kế thừa để thực hiện điều đó! Không ai có thể làm thay con được! Chính tay con phải làm...
Vào vách! Nàng đau đớn la lên và bất tỉnh! Tuấn nằm nghe hết mọi chuyện, khi thấy Lan bị hất văng vào tường, chàng lập tức đứng dậy bế nàng lên giường! Nhìn vào gương, chàng quát: "Bà hãy đi đi! Hãy để cho chúng tôi yên! Tại sao bà lại nhẫn tâm phá hạnh phúc của con bà!" Bóng trong gương bỗng biến thành một con tinh dữ dằn với đôi mắt rực lửa: "Tao phải giết bọn đàn ông phản bội chúng mày! Mày cũng không thoát khỏi lời nguyền của chúng tao đâu!" Tuấn với tay lấy chiếc guốc của vợ ném vào chiếc gương, nhưng chiếc guốc bật trở lại vào thái dương chàng. Tuấn cũng lăn ra bất tỉnh! Khi tỉnh dậy, Lan đã ngồi sẵn bên chàng! Trời đã trưa rồi! Hai vợ chồng cảm thấy rất sợ hãi! Tuấn gọi điện thoại đến nơi làm việc của cả hai để xin nghỉ một ngày! Sau đó, chàng chở Lan ra chợ Thủ Đức ăn trưa! Trong lúc ăn, Lan nói với chồng: "Anh hãy kêu người đến mang cái gương đó đi nghe anh! Bà ấy ám ảnh em mấy tháng nay rồi đó!" Trên đường về, Tuấn ghé gọi người bán đồ cũ đến nhà để mang cái gương cổ đó đi! Khi họ về đến nhà, ông bán đồ cổ vào phòng khiêng cái gương đi! Một bóng hình dữ tợn hiện ra trong gương cười the thé và một trận cuồng phong cùng với ánh sáng từ cái gương thổi bay ông ta ra ngoài.
Thi hành việc đó rồi, mẹ hãy truyền lời nguyền này cho con con! Chỉ khi đó mẹ mới có thể đi đầu thai được! Tuấn gọi cảnh sát báo về tai nạn xảy ra! Chàng giấu không nói gì về con Tinh cả! Mà có nói thì cũng chẳng ai tin! Cảnh sát cho đây là tai nạn nên vợ chồng Lan không gặp rắc rối gì! Hôm sau khi đi làm, Tuấn xin nghỉ buổi chiều và đến "Lăng Ông" ở Gia Định, nơi có một thầy coi tướng số kiêm thầy pháp nổi tiếng để nhờ xem quẻ về con Tinh trong nhà! Sau khi bấm độn và làm những thứ phù phép linh tinh, ông thầy phán: _ Con Tinh này rất dữ! Hiện nay không có ai đủ tài để diệt được nó đâu! Nó chỉ đi đầu thai nếu có ai thay thế nó mà thôi! _ Thế thì tụi tôi đành chịu chết hay sao?! _ Đúng ra thì còn một cách duy nhất! Phải kiếm ra cho được thanh kiếm của nó, và chính người con gái của nó dùng thanh kiếm này đâm vào ngực nó thì mới có thể tiêu diệt được nó! Nói tới đây, ông thầy pháp như bị ai đập vào đầu lăn ra đất bất tỉnh! Các đệ tử của ông phải làm mọi cách mới vực ông tỉnh dậy được! Ông ta nói: _ Thí chủ về đi! Tôi không giúp gì được cho ông đâu! Nó tính giết luôn cả tôi đó thí chủ thấy chưa!! Tuấn ra về cũng không nói gì cho ai.
Ánh mắt Lan như đang rơi vào trạng thái mê mụ, gần như sắp đâm xuống ngực chàng. Tuấn vội vàng kêu lớn: "Lan, tỉnh lại đi em! Đừng nghe theo lời con Tinh đó!" Lan đáp lại bằng giọng lạ lẫm, như từ một thế giới khác vọng về: "Tao phải giết những kẻ đàn ông phản bội trên đời này!" Tuấn tiếp tục khẩn cầu: "Em hãy tỉnh lại! Nhìn kỹ anh đi! Em biết mà, anh yêu em nhất trên đời này! Không gì có thể khiến anh xa em được! Em biết anh luôn trung thành với em mà! Tỉnh lại đi Lan! Hãy nghĩ lại xem, có khi nào anh đối xử lạnh nhạt với em không? Tỉnh lại đi em, đừng để con Tinh đó phá hủy hạnh phúc của chúng ta! Còn đứa con vô tội của chúng ta nữa, đừng để nó phải mang theo lời nguyền khốn khổ đó vào cuộc đời này!" Cái bóng của con Tinh trong gương cũng gào lên: "Hãy giết những kẻ đàn ông phản bội đi! Chúng không xứng đáng sống! Bây giờ là lúc con hoàn thành lời nguyền của chúng ta! Hãy mau xuống tay đi!" Tuấn lại kêu lên: "Đừng nghe lời nó em! Lan hãy mau tỉnh lại! Vợ chồng ta đang hạnh phúc, chúng ta sắp có đứa con đầu lòng! Đừng để bọn ma quái yêu tinh kia phá hủy hạnh phúc của chúng ta!" Mặt Lan dần trở nên tỉnh táo hơn, như vừa thoát khỏi một cơn mộng du. Nàng nghe thấy tiếng Tuấn.
"Tại sao còn chần chừ, hãy giết nó đi con! Hãy mau chóng kết thúc lời nguyền này!" - Con Tinh gào gọi Lan. "Em hãy bình tĩnh lại! Con Tinh đó đang cố gắng phá vỡ cuộc sống bình yên của chúng ta! Nó dùng ma lực để khiến em làm những điều điên rồ! Hãy nghĩ đến tương lai của chúng ta, đến con cái của chúng ta!" - Tuấn nói với vợ. "Em phải làm gì bây giờ đây! Trời ơi!" - Lan nói trong nước mắt. "Hãy phóng thanh kiếm vào ngực con Tinh kia để phá vỡ lời nguyền của nó ngay đi em!" - Tuấn khẩn thiết. "Đừng nghe lời bọn đàn ông khốn nạn! Con hãy giết nó ngay đi! Đừng để lời nó xúi giục mà hại mẹ con!" - Con Tinh lập tức phản đối. "Hãy mau phóng thanh gươm đi em! Chỉ có em mới có thể phá được lời nguyền này! Em nghe rõ chưa?! Chỉ có mình em thôi!" - Tuấn gào lên như muốn át đi mọi ma lực còn sót lại trong Lan. Bất ngờ, Lan vươn tay lên và phóng nhanh thanh kiếm vào cái bóng của con Tinh trong gương. Cái gương vỡ tan thành từng mảnh, cùng với đó là một tiếng rú rợn người! Con Tinh và thanh gươm biến mất trong làn khói mờ. Vợ chồng Lan ôm lấy nhau khóc, vừa mừng vừa tủi! Tai nạn đã qua đi rồi! Hai người ngồi lại tâm sự, ôn lại những vui buồn trong cuộc sống.
Giống như đúc! Nàng cảm tạ trời đất vì con nàng không phải chịu cảnh sinh ra trong tù và mang theo lời nguyền như mẹ và bà ngoại nàng! Hai năm sau, một bé trai lại chào đời và họ sống hạnh phúc êm đềm cho đến già! Chú thích: Có bạn nào ở Cần Thơ không? Bố tôi trước kia là lính VNCH, ông thường di chuyển theo đơn vị nên tôi cũng biết một số tỉnh ở miền Tây (Cần Thơ, Bạc Liêu, Vĩnh Long...). Tôi đã ở Cần Thơ một thời gian, bây giờ thấy nhớ Bến Ninh Kiều ghê! Nhớ những hàng quán ăn bán đêm dọc theo bến và ánh đèn từ những nhà hàng nổi ở đó!! Mời quý thính giả cùng đón nghe truyện audio "Lời Nguyền" của tác giả qua giọng đọc. Nghe tại trang Nhất Truyện - NhatTruyen.one