Nội Ngoại Đều Thương
Mời các bạn nghe Văn học Nội Ngoại Đều Thương của tác giả Khiêm Cung qua giọng đọc của Phương Minh. Bạn có thể nghe tại trang web Nhất Truyện - NhatTruyen.one.
Khiêm Cung, với lời phi lộ “Về già rảnh rỗi viết để giải khuây, nhớ gì viết nấy”, đã bắt đầu viết vào lứa tuổi cao. Những tác phẩm của ông khiến cho những người đọc phải kinh ngạc vì sự tinh tế, chân thật và đầy cảm xúc. Trong tác phẩm Làng Tôi, ông đã viết về quê hương của mình - làng Bắc Nam phía bắc Châu Đốc. Ông vẽ ra những con đường quen thuộc, những bước chân đưa ông đi từng nơi và ông còn nhớ đến các sư sãi chân đất ôm bình bát đi khất thực theo sau vài chú tiểu mới xuất gia. Những người dân trong làng cũng được ông tái hiện một cách sống động, từ những người đua thuyền Miên trong ngày lễ Rước Nước, vũ điệu Là Khol và các nhạc khí, tới cúng đình, lễ Vu Lan và đặc biệt là lễ Nghinh Ông.
Lễ Nghinh Ông đã là một nét văn hóa đặc trưng của xứ An Giang và cũng là một trong những lễ hội lớn nhất ở khu vực Đồng Bằng Sông Cửu Long. Những người tham gia lễ Nghinh Ông được chia thành ba đội diễu hành, đi từ nhà ông Oanh đến các chùa lân cận. Mỗi đội có khoảng 100 người, chủ yếu là thanh niên đang tuổi trẻ. Khi đến chùa, họ thắp nhang cúng thần linh và tặng hoa và vài bát chè cho các vị. Người tham gia lễ Nghinh Ông luôn rất nhiệt tình và đam mê, chung vào một mục đích là lễ tôn kính các vị thần hiền lành, mang lại may mắn cho cả xóm làng.
Thuở bé, tôi luôn mong muốn được thưởng thức lễ Nghinh Ông và giờ đây khi đọc lại tác phẩm của Khiêm Cung, tôi đã cảm nhận được những tình cảm và nghĩa lễ sâu sắc của những người dân nơi đây. Làng Tôi giờ đây đã không còn như xưa nữa, nhưng những chuyện kể của Khiêm Cung vẫn để lại trong tôi một cảm giác ấm áp và xúc động.